Yêu đời

Than buồn đời vẫn sầu đau
Giờ ta chỉ muốn làm giàu mà thôi 
Người ta lo sợ đơn côi,
Còn tôi lại ngại lôi thôi, phiền hà.
Nghe răn: "ở vậy chết già"
So với bệnh tật, chết già sướng hơn
Tính mình nó cứ nhơn nhơn
Nhưng mà như thế còn hơn buồn rầu.
Âu sầu giải quyết được gì đâu
Cứ ngồi ủ rũ còn lâu mới có tiền
Phật bảo đời lắm muộn phiền
Vừa sinh ra đã khóc liền mấy hơi.
Cho nên là bà con ơi!
Tớ là tớ cứ vui chơi nhiệt tình.
Tình nó đến bất thình lình
Ai biết đâu được mà rình với săn.
Tiền tài cũng chớ lăn tăn,
Nhỡ "đùng" 1 cái lại "ăn" cả đời
Cho nên tui vẫn yêu đời,
Kệ mịa cái gọi là "đời" nó chán tui

Comments

Popular posts from this blog

Bà ơi bà!

Ngày xửa ngày xưa

Đi