Ngày xửa ngày xưa

Ngày bé, con đã tin vào cổ tích, Phép thần tiên, Bồ tát, đức Chúa trời. Có ông Bụt hiền từ như trong truyện, Hiện bất ngờ khi nước mắt con rơi. Nhưng những ngày con vẫn còn tuổi chơi, Đã phải biết phân biệt đời và truyện, Vì hằng ngày đợi, chẳng ai xuất hiện... Mắt vẫn nhoà trong bóng tối chơi vơi. Khi còn bé con hay gọi "bà ơi!" Mỗi lần con bị "người đời" bắt nạt. Con lại nhận ra Bụt - Tiên có thật, Chẳng cần đâu những phép thuật thần kỳ. Ông dạy con tỉ mỉ từng bước đi, Bà dạy con tình người ấm lạ kỳ. Chẳng bao giờ bỏ mặc con thơ dại, Hay đòn roi, quát nạt, giống ... "con Ki". Con hiểu rằng ai rồi cũng phải đi. Tiếp sau bà, ông rồi cũng sẽ nghỉ. Nhưng con hứa, gia đình con sẽ khác, Sẽ lại tin vào cổ tích diệu kỳ!
. (12 tháng 4 - tròn 1 năm dương lịch)

Comments

Popular posts from this blog

Bà ơi bà!

Tạm